Wednesday, July 31, 2013

Shin La mot hoc vien cua thay o ben thu duc. Thank you for yourheartfelt letter, your improvement is my motivation to be a teacher

 Chào các bạn. Tôi là Shin, sinh viên năm nhất Đại học Khoa Học Tự Nhiên. Tôi lớn lên ở một vùng quê khá hẻo lánh của cao nguyên Lâm Viên. Tiếng anh với tôi lúc nhỏ như một thứ xa xỉ mà chỉ có “học sinh thành phố” mới có cơ hội được tiếp cận. Ở cái tuổi còn chống mắt coi tv mỗi tối, tôi vẫn hay thèm thuồng nhìn người ta hát tiếng anh mà chẳng hiểu gì cả, giai điệu hay thế là thích thôi.
Bắt đầu trung học cơ sở, tôi được học Tiếng anh ở trường, cô giáo khen tôi làm bài tập ngữ pháp tốt, và đến tận những năm cuối phổ thông, giáo viên cũng chỉ nhận xét tôi như thế. Tôi có thể hoàn thành khá tốt các bài kiểm tra ngữ pháp ở trường, nhưng nghe hiểu 1 bài hát trong Hot 100 billboard với tôi là điều không thể. Và tất cả những gì tôi có sau 7 năm học Tiếng anh ở trung học là một ít ngữ pháp và vài từ vựng đơn giản. Vô tình gặp người bản địa đi qua cũng chỉ dám vẫy tay và “Hello”. Có sự khác biệt nào giữa tôi và thằng cháu 4 tuổi ở nhà? Nó cũng biết nói “Hello” mà.

Nhận ra sự quan trọng của Tiếng anh và việc giao tiếp, tôi quyết định đăng kí học khóa Anh văn giao tiếp. Năm nhất đại học, khi hầu hết bạn bè của tôi mải mê cho những dự định, những chuyến đi khám phá thành phố hay đơn giản là giải trí với thể thao, game online, tôi lại đến lớp tiếng anh, đều đặn mỗi tối. Ban đầu tôi thấy khá bỡ ngỡ và ngại khi nói sai, cũng mất hơn 1 tuần mới dám đi bắt chuyện và chào hỏi kiểu “hi! How are you? Bla… bla…”. Và tôi nhận ra bí quyết để tôi học tốt Tiếng anh là phải chủ động. Tôi chăm chỉ luyện tập những mẫu hội thoại ngắn với bạn bè và giáo viên, tôi nghe nhiều băng đĩa hơn, và playlist của tôi cũng đầy ắp những ca khúc us, uk. Kì thực, sau tầm 3 tháng tôi đã có thể mạnh dạn chào hỏi và nói vài câu thông dụng với bạn bè trong lớp, nhưng còn khá vấp váp và chỉ xoay quanh vài chủ đề tôi được học.

Và Thầy Bryan xuất hiện, tôi được chuyển vào lớp thầy khi giáo viên cũ của tôi chuyển sang dạy lớp khác. Cảm giác bỡ ngỡ khi phải học với giáo viên bản địa và chỉ biết nghe mà chẳng biết nói gì khi mới vào lớp thầy. Trước đó, tôi đã quen với cách phát âm của giáo viên và bạn bè người Việt, chậm chậm và dễ nghe. Phương pháp dạy của thầy khá khác với những giáo viên tôi từng học, thầy dạy chúng tôi về những chủ đề quen thuộc và gần gũi, những cách giao tiếp tự nhiên và những cách giao tiếp khác nhau cho cùng một chủ đề. Ban đầu thầy hướng dẫn và làm mẫu, về sau thầy để chúng tôi tự mình đặt vấn đề và thảo luận về một chủ đề nào đó. Sau hơn 2 tháng, không chỉ tôi mà mọi người trong lớp đều bất ngờ về kĩ năng quản lí đoạn đối thoại và khả năng giao tiếp của mình. Mọi thứ gần như trong tầm kiểm soát của tôi, tôi có thể tự nhiên đặt ra câu hỏi và giữ cho đề tài tiếp tục một cách trôi chảy, không còn những mẫu câu cứng nhắc, khô khan. Qua từng buổi học, thầy đều cho chúng tôi đặt ra những mục tiêu mới, ngày hôm nay phải tốt hơn hôm qua, phải tập bỏ các lỗi hay gặp, khi bạn bè gặp lỗi phải chỉ ra và sửa ngay, tạo thói quen suy nghĩ trước khi nói, nói trôi chảy và rõ ràng. Bản thân tôi mắc phải thói quen cứ mỗi lần phấn khích tôi lại không kiểm soát được tốc độ và nội dung, tôi nói nhanh và rồi lặp đi lặp lại cùng một vài câu, luẩn quẩn và không thoát ý. Giờ đây tôi đã cơ bản kiểm soát được tốc độ và nội dung của mình, nhưng vẫn còn một số sai sót. Tôi sẽ cố gắng cải thiện nhiều hơn trong thời gian tới. Tôi thích việc thầy cho chúng tôi thảo luận với nhau, đôi khi biến thành cuộc tranh cãi nho nhỏ, chúng tôi có nhiều thời gian (gần như là toàn bộ buổi học) để nói và nghe. Kĩ năng nghe của tôi tăng lên đáng kể, cảm giác thích lắm mọi người. Khi mọi người trong lớp đều có thể hiểu nhau và không phải nhăn mặt khi ai đó nói một từ lạ. Thầy Bryan trông có vẻ nghiêm túc nhưng rất vui tính, thầy hay kể nhiều chuyện về cuộc sống, gia đình, bạn bè, những mẩu chuyện nhỏ nhưng rất hài hước và những chia sẻ về cuộc sống.

Bên cạnh lớp học chính thức ở trung tâm, thầy Bryan còn mở thêm cho chúng tôi English club hoạt động mỗi chiều chủ nhật, chúng tôi có thể thoải mái trò chuyện và chia sẻ với nhau bằng Tiếng anh, thoải mái và không gò bó. Đến giờ, câu lạc bộ hoạt động cũng được gần 3 tháng và hoàn toàn do học viên tự tổ chức. Đến câu lạc bộ, mọi người có thể trò chuyện với nhau về cuộc sống, về những chủ đề quanh mình hay đơn giản là tâm sự, những trò chơi nhỏ, những bữa tiệc trên cả tuyệt với kết nối chúng tôi gần nhau hơn. Không phân biệt tuổi tác, giới tính, chúng tôi trở thành những người bạn của nhau. Và tất cả là nhờ Tiếng anh.

Với tôi Tiếng anh không chỉ là kĩ năng cần thiết cho nghề nghiệp, mà còn là một sở thích, một niềm đam mê. Được đến lớp, được trò chuyện cùng bạn bè và người bản địa. Có thể hiểu được một mẩu tin trên youtube, thoải mái tận hưởng một ca khúc hay trên 100 billboard… những điều mà Tiếng anh đem lại cho tôi, cuộc sống của tôi đã thay đổi nhiều từ khi tôi tham gia khóa học và còn thay đổi nhanh hơn khi tôi học với thầy Bryan. Khóa học của tôi cũng gần kết thúc, tôi hi vọng sau khi hết khóa học tôi có thể tự mình tiếp tục trau dồi khả năng. Tiếng anh không khó như bạn nghĩ, chỉ cần bạn có niềm tin và đam mê. Chúc các bạn thành công.

Shining day.

No comments:

Post a Comment

Contact Form

Name

Email *

Message *